Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019

Thơ tự do của Đỗ Hoàng



THƠ TỰ DO CỦA ĐỖ HOÀNG (Bài 7)           

TẶM SỰ NGƯỜI LÍNH


QUÊN


Rồi người ta sẽ quên tất cả,
Chuyện những gì hôm nay đời còn cổ động rùm beng.
Rồi người ta sẽ vất vào một xó.
Cả cái thế giới này đảo điên!

Ta chán ngán những vần thơ mòn vẹt
Những tình cảm chà nghiền còn hơn thớt cối xay
Ta căm giận những phương nói phét.
Xui loài người chém giết chẳng ghê tay!

Đọc làm gì nhiều
Nhớ làm gì nhiều.
Những dòng chữ, những trang sách bụi bậm,
Những dòng chữ, những trang sách
đảo lộn đời đen trắng
Phận số, kiếp đời, hạt bụi tro than!
          
Gửi lòng mình vào nơi dâu?
Khi trên đời này còn cảnh ngỗn ngang
 người chém. giết.
Gửi trái tim mình vào nới đâu?
Ích gì thơ này cho ai mà ham viết?

Như đã hết
Một thời mơ ước cao xa,
Như đã diệt
Một đời thơ đã chết
Thế giới này buồn
          Theo chiều gió
                          Cuốn trôi đi!

Rồi lịch sử sẽ quên tất cả
Chuyện cuộc đời vặt vãnh hôm nay
Rồi người ta sẽ vứt vào một xó
Cả cái thế giới chiến tranh này
đảo điên!

                 Chiến trường Quảng Trị đẩm máu    25 – 2 – 1974
(*) Rút trong tập thơ Tặm người lính - NXB Văn học 1996- NXB Hội Nhà văn 2018 (Tái bản)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét