Thứ Hai, 2 tháng 11, 2015

Dịch Thơ Việt ra Thơ Việt - Dịch thơ Mã Giang Lân

GIỮ GÌN SỰ TRONG SÁNG THƠ VIỆT

DỊCH THƠ VIỆT RA THƠ VIỆT


Lts: Như có lần đã viết về Nhà thơ Mã Giang Lân, ông cố làm mới nhưng càng sa vào lẩn thẩn,hết văn nô đến vô lối, khập khễnh, ăn cắp thi hữu, hoặc bê nguyên xi tiêng nước ngoài . Đó là một  việc hết sức tệ hại của một người Việt bình thường, không nói đến nhà giáo, nhà thơ.
Điển  hình bài BAIYOKE SKY HOTEL
Đây là bài viết sơ sài nó chỉ là tự thuật của một người có đi qua Bangkok và qua Đức. Những người làng tôi qua Đức bồng cháu cho con xuất khẩu lao động đều đi được. Họ quá giang Bangkok rồi sang Beklink.
Hồ Chủ tịch nói: “Tiếng ta có nên dùng tiếng ta, lúc nào tiếng ta không có  thì mới vay mươn tiếng nước ngoài”. Từ  hotel (hâu theo) – tiếng Anh ta có đầy: âm Hán Vi ệt – có khách sạn, điếm phạn, lữ quán, tiếng Việt có nhà trọ, nhà  nghỉ, quán cơm. Hotet cũng là anh em họ Nhà nghỉ, Nhà thổ….
Nguyên bản:
Mã Giang Lân



BAIYOKE SKY HOTEL

Chiếc bút chì
                 dựng đứng
viêt lên trời xanh
Baiyoke sy hotel
300 mét
84 tầng
Đêm Bangkok xoay quanh
 
Tầng 84 xoay quanh
chiếc cối xay nặng nề xay thóc
văn minh lúa nước phương Đông
 
Tôi đã ngồi tầng chót
365 mét cao
Tháp truyền hình nước Đức
Cốc café êm ru trên tay
 
Ước sao vọng tới quê nhà
nỗi niềm Bangkok
chiếc cối xay
quay
mệt nhọc…
 
Đêm chin rồi
dưới kia sao rụng đầy đường phố
Bangkok 8- 2004:
 
 
Đỗ Hoàng dịch ra Thơ Viêt:
Mặc dầu khách sạn Baiyoke của Thái Lan rất nổi tiếng ai muốn đặt phòng nghỉ cũng được,nhưng so sánh nó là chiếc bút chì thì rất phản cảm. So nó cái linga khổng lồ thì đúng hơn! Nhà nghỉ, nhà thổ ai cho viết lên trời xanh. Chỉ có Tháp Bút mới được viết lên trời xanh!

NHÀ NGHỈ NỐI BẦU TRỜI

Chiếc bút chì dựng đứng (*)
Viết tên lên cao xanh
“Nhà nghỉ nối bầu trời”
Gần trăm tầng sừng sững
Đêm Bangkok xoay quanh
 
Tầng 84 xoay quanh
Chiếc cối xay mệt  nhọc
Đang nặng nề xay thóc
Kiểu lúa nước phương Đông!
 
Tôi đã ngồi tầng chót
Gần bốn trăm mét cao
Tháp truyền hình nước Đức
Nhấm café ngọt ngào.
 
Ước vọng tới quê nhà
Nỗi niềm này Bangkok
Chiếc côi quay mệt nhọc
Đêm, đêm!  Đêm chin rồi
 
Dưới sao rơi vàng ngọc!
 
Hà Nội tháng 10 năm 2015
Đ – H
 
(*) Có thể so sánh:

Chiếc linga dựng đứng
Phóng tên lên trời xanh
Nhà nghỉ nối Bầu trời
Đêm Bangkok xoay quanh.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét