THƠ HOÀNG
HƯNG
Nguyên bản: GIẤC MƠ ANH NGẬP
BIỂN
Tặng Mười
Rồi một ngày
anh gặp em
Vàng rực bờ
biển nắng
Em mới hiểu
rằng em là biển
Bao nhiêu
năm sóng thầm réo trong mình
Anh mới hiểu
chính em là biển
Bao nhiêu
năm anh tìm
Những bắp thịt
săn của sóng
Đánh vào ta nồng
nàn,
Muối mặn ngấm
vào rực máu
Trái tim bắt
đầu hoang mang
Rồi giấc mơ
anh ngập biển
Vụt kinh
hoàng bóng em tan biến,
Và giấc mơ
em ngập biển
Ngượng ngùng
để anh nắm tay.
Nắm tay nhau
nhảy tung ngọn sóng,
Nắm tay nhau
ngụp lặn thủy triều,
Em sặc nước rồi
anh sặc nước.
Tỉnh dậy một
mình đầm nước mắt
Thôi chúng
mình đã yêu!
Đỗ Hoàng
Dịch ra
THƠ VIỆT –VÔ LỐI HOÀNG HƯNG
GIẤC MƠ BIỂN
Rồi một ngày
anh được gặp em
Trời rực vàng
rực trên bờ biển thắm
Anh mới hiểu
em là biển nắng
Bao nhiêu năm reo sóng trong mình
Anh thêm hiểu chính em biển thắm
Bao nhiêu năm anh đã đi tìm!
Những bắp thịt săn chắc của sóng
Đánh vào ta mãnh liệt vô vàn,
Biết muối mặn ngấm vào người rực máu
Trái tim trẻ trai hồi hộp hoang mang
Rồi giấc mơ anh tràn ngập biển
Bóng em tan vụt biến bàng hoàng!,
Và giấc mơ em đầy ngập biển
Tay trong tay thương yêu nồng nàn!
Ngượng ngùng biển để anh tay nắm.
Tay trong tay tấy tung ngọn sóng,
Tay trong tay ngụp cơn triều cường,
Em và anh tất thảy đều sặc nước.
Tỉnh dậy một mình anh nước mắt đầy tràn
Thôi chúng mình đã thật yêu nồng nàn!
Hà Nội ngày 18 – 11 -2022
Đ - H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét