Đỗ Hoàng
Bình giảng
Tháng Chạp ở Hồng Trường
Cảm xúc giả tạo
Nguyên
bản:
Tháng Chạp Ở Hồng Trường
Tác giả: Nguyễn Khoa
Điềm
Những viên đá đứng theo chiều nhân loại
Và tuyết bay như năm tháng bay qua
Tháng chạp, ở Hồng Trường, tôi trở lại
Nghe ngân chuông trên tháp Xpat-xkai-a...
Chào ngọn tháp mới lần đầu gặp mặt
Mà tiếng chuông đã vang biết bao lần
Trong tâm tư, những ngày trăn trở nhất
ở miền Nam bùn máu dưới bàn chân
"Vùng lên hỡi các nô lệ ở thế gian"
Lời chuông nhắc-lời Lênin kêu gọi
Ôi có phải khi miền Nam thắng lợi
Chinh chúng ta đang đi suốt bài ca
Ba phần tư thế kỷ sắp đi qua
Những bão táp và ngọn trào cách mạng
Chiếc đồng hồ vàng như vành hào quang tỏa sáng
Cho những ai biết sống ngẩng cao đầu
Mắt rưng rưng tôi nhớ hết từng câu
Tôi đã hát trong buổi mình kết nạp
Tôi nhớ bạn bè phút giây sống chết
Nhớ quê hương cuộc sống mới bắt đầu
Nghe chuông ngân trên tháp Xpat-xkai-a
Tháng chạp, ở Hồng Trường, tôi trở lại
Và tuyết bay như năm tháng bay qua...
Maxcơca, 12-1975
Hồi
trước, Matxcơva hơn cả thiên đường, nên được đi Nga, học tập ở Nga là vinh dự của một đời người! Học
sinh, sinh viên đấu tranh trong vùng tạm bị chiếm miền Nam ra Bắc mới được ưu
tiên tham quan nước Nga. Nguyễn Khoa Điềm là một trong số đó.
Nguyễn Khoa Điềm bắt đầu biết viết thơ khi về
báo Chiến Thắng – báo của Khu ủy Trị - Thiên – Huế do tổng biên tập Nguyễn Cúc
bảo lãnh rút Điềm từ trại lao động A cơi về Khu bộ. Điềm ở trong lao Thừa Phủ
can gián nhiều tội: giẫm cớ Tổ quốc, xé ảnh
Bác Hồ, chào cờ ba que, khai nhiều cơ sở cách mạng, bị chi bộ nhà tù tẩy chay.
Điềm ra tù là nhờ quân giải phóng tết nguyên tiêu năm 1968 phá lao, người có
công là đại đội trưởng hai đại đội Nguyễn Phúc Thanh đã đưa tù giao cho Cách mạng (Nguyễn Phúc Thanh sau này là Trung tưởng,
nguyên Tư lệnh Quân đoàn 2, nguyên Chủ
nhiêm Tổng cục Hậu cần, nguyên Phó chủ tịch Quốc hội…). Điềm là người có văn bằng
Đại học, là của hiếm trên núi thời đó nên cấp trên chiếu cố và bỏ qua nhiều lỗi
lầm trong tù. Điềm đoái công chuộc tội nên ra sức viết thơ ca ngợi Cách mạng. Hồi
ấy, thơ truyện “từ miền Nam gửi ra” quý hơn cả vàng nên thơ Điềm được in trang
trọng trên các báo lớn, ở miền Bắc như: Văn nghệ, Nhân dân, Tác phẩm mới, Tổ quốc, Đại đoàn kết. Chất lượng thì miễn bàn
vì “dẫu một cây chông trừ giặc Mỹ, hơn nghin trang giấy luận văn chương”. Thơ
Nguyễn Khoa Điềm cũng có tiếng trong nhà trường. Không có ai có con mắt tinh đời
để nhận ra thơ Điềm là loại ba voi không ngọt bát xáo, ồn ào, lấp lững, giả vờ,
lên gân, sáo sượng, khô khan, điệu đàng, biểu tượng hai mặt….Loại thơ “vờ vịt”
“Thơ vờ vịt Nguyễn Khoa Điềm
Nên đem tất cả búa liềm lại
phang!”
(Chân dung 810 Văn sĩ việt
đương đại – Đỗ Hoàng)”
Bài “Tháng chạp ở Hồng Trường là một bài như
thế.
Khổ một và cả bài thơ là khổ viết rất sáo mòn,
xơ cứng “những viên đá đứng theo chiều
nhân loại”, chung chung, cũ rích : “và tuyết bay như năm tháng bay qua” và nịnh
tiếng chuông tháp Mười trên tháp Xpat-xkai-a
“Tháng chạp, ở Hồng Trường,
tôi trở lại
Nghe ngân chuông trên tháp
Xpat-xkai-a...”
nhưng không phải lối !
Không cần đến Hồng Trường,
viết như Nguyễn Khoa Điềm, người ở nhà nằm xem ti vi cũng viết được , có khi viết
hay hơn:
“Đá xếp đá máu mồ hôi nhân
loại
Tuyết bay, tuyết bay thanh sạch trời xa
Thàng chạp cội nguồn , Hồng Trường tôi trở lại
Tiếng chuông tháng Mười ngân chuông trên tháp
Xpat-xkai-a”
Khổ thứ hai tù
mù, lập lững, không ai biết những ngày trăn trở nhất là trăn trở cái gì? Trăn
trở vì chi bộ nhà tù Lao Thừa Phủ cô lập, hay trăn trở bị đưa đi lao đông cải tạo
ở trại A Cơi? Chả biết lý do gì cả?. Rồi câu “ ở miền Nam bùn máu dưới bàn
chân” cũng là cau sáo mòn, cũ ríc…
"Vùng lên hỡi các nô lệ ở thế gian"
Lời chuông nhắc - lời Lênin kêu gọi
Ôi có phải khi miền Nam thắng lợi
Chinh chúng ta đang đi suốt bài ca
Ba phần tư thế kỷ sắp đi qua
Những bão táp và ngọn trào cách mạng
Chiếc đồng hồ vàng như vành hào quang tỏa sáng
Cho những ai biết sống ngẩng cao đầu
Khổ thứ 3 và khổ
thứ tư là đại ngôn sáo rỗng “ba tấc đến giời như không”. “Chiếc đồng hồ vàng,
ánh hào quang tỏa sáng, Cho những ai biết sống ngẩng
cao đầu”
Tiếp khổ 5, gần cuôi:
“Mắt rưng rưng tôi nhớ hết từng câu
Tôi đã hát trong buổi mình kết nạp
Tôi nhớ bạn bè phút giây sống chết
Nhớ quê hương cuộc sống mới bắt đầu”
Là khổ thơ gian
manh, giả dối. . “Quốc tế ca”, người bình thường cũng thuộc, nhưng “mắt rưng
rưng tôi nhớ hết từng câu” là nước mắt cá sấu rưng rưng. “ Tôi đã hát trong buổi
đầu kết nạp”. Kết nạp cái gì? Hội hè nào Đoàn thể nào? Đảng nào? Nó phải rõ ra chứ. Thơ thì không cần chính
xác hai cộng hai bằng bốn
nhưng “kết nạp” vào cái gì thì phải rõ ràng!
Nhà thơ Chế Lan Viên rất rõ ràng:
“Giã mẹ ra đi kháng chiến bốn phương trời
Kết nạp Đảng, bỗng quay về quê mẹ!
Có phải quê hương gọi ta về đấy nhỉ?
Dặn dò ta, khuyên nhủ ta thêm
Trong buổi đầu, ta theo Đảng đi lên
Ngày vào Đảng đất trời như đổi khác
Những vật vô tri cũng làm rưng nước mắt
Đá sỏi cây cằn, sao bỗng thấy thiêng liêng?
Giọng nói quen nghe, màu đất quen nhìn
Bỗng chan chứa trăm điều chưa nói hết!
Tôi cúi đầu nghe, dặt dìu, tha thiết
Cây cỏ trời mây, kẻ mất người còn
Trong mơ hồ, trăm tiếng của quê hương”…
….
Tôi đứng trước Đảng kỳ, rưng mắt lệ
Phút mơ ước, sao thiếu hình bóng mẹ?
Giặc bao vây ngăn lối chặn đường
Thiếu cả gia đình ngay giữa đất quê hương!
Mẹ ơi! mẹ không là đồng chí
Nhưng Đảng kỳ đây chính là của mẹ
Đời khổ đau mẹ đứng dưới cờ này
Mẹ đói nghèo, hàng ngũ bên con đây
Mẹ xem, con mặc áo nâu sồng xưa mẹ mặc
Mai con hát khúc bình dân xưa mẹ hát
Đảng mến yêu, có phải mẹ giới thiệu con vào? »…
(Kết nạp Đảng trên quê mẹ - Chế Lan Viên)
Chế Lan Viên nói việc mình vào Đảng rất đúng đắn, chính
xác, « kết nạp Đảng bỗng uay về quê
Mẹ ». Nguyễn Khoa Điềm chưa một ngày vào Đảng (Cộng sản) nên lập lững, mập
mờ, giả dối đánh lận con đen « tôi rưng rưng trong buổi đầu kết nạp »,
người ta tưởng Điềm kết nạp Đảng (Cộng sản ) thật. Và Điềm lừa cho được đến hôm
nay khi người chuẩn bị trao giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật cho
Điềm năm 2021 ( !)
Vì sao Nguyễn Khoa
Điềm mập mờ, bưng bít như vậy ? Vì
hồi này những người như Nguyễn Cúc đang Giám đốc đài truyền hình Huế, Nguyễn Đức
Đạo đang Bí thư Đảng bộ Đài truyền hình
Huế, (Nguyễn Đức Đạo cậu ruột vợ Điềm sau này).
Trần Hoàn, Trưởng ty văn hóa Thừa Thiên. Điềm không dám viết « Tôi
rưng rưng trong buổi đầu kết nạp Đảng » được !
Bài « Tháng
chạp ở Hồng Trường » là một bài viết giả dối , lưu manh của Nguyễn Khoa Điềm,
một tên ngụy tạo Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam luồn sâu leo cao làm đến Ủy
viên Bộ Chính trị (Trưởng ban Tư tưởng – Văn hóa) của Đảng này , nhân dân cần
loại bỏ nó ra khỏi tâm thức ! Rất nguy hại ! Rất nguy hại !
Hà Nội ngày 26
tháng 5 năm 2021
Đ
- H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét