Đỗ Hoàng khóc cho dân Chăm:
"Bạn bè thương xót ai ơi!
Nỗi đau này tự nghìn đời có đâu
Tim Hời rực sáng địa cầu
Nhà tan, nước mất đứng đầu man di!"
DỊCH THƠ PHÚ TRẠM – IN RA SA RA
Chuyện 16: Ma Hời
Vất vưởng ở đường biên đêm và
ngày những con ma hời giữa sống
và chết sự thật và huyền thoại
mù mờ lồ lộ trên lằn ranh
vắng mặt và có mặt. Những con
ma hời tưởng đã mất hôm qua
vẫn còn hôm nay lầm lụi giữa
quen và lạ xa lánh hay gọi
mời. Những con ma hời vật vờ
giữa âm và dương trên đường biên
thế kỉ cũ và mới. Những con
ma hời đã mất thân xác nhưng
chưa hoá linh hồn Cham Hroi chối
từ Cham Jat không nhận dắt nhau
đi và về dọc đường ranh duyên
hải và đồi núi miền trung vào
giấc đêm chưa qua ngày chưa tới.
Những con ma hời hết làm người
nhưng chưa thành ma lấp lửng khu
lều trại trước cửa thiên đường và
địa ngục không đói rét cũng chẳng
no đủ. Những con ma hời căn
cước tên người họ ma quá khứ
đã xoá sổ tương lai chưa ghi
tên tạm trú dài hạn đường biên
hai thế giới. Những con ma hời
Năm thế kỉ qua.
Nguồn: Inrasara, Chuyện 40 năm mới kể
& 18 bài tân hình thức, NXB Hội Nhà văn, 2006
Đỗ
Hoàng dịch ra thơ Việt
MA HỜI
Vất vưởng ở đường biên tối đêm
Ma Hời sống chết đã tiêu tên !
Chính là sự thật hay huyền thoại
Lồ lộ mù mờ giữa lằn phên !
Có và không những hình ma
Đám Hời đã tưởng mất hôm qua
Lầm lụi giữa đời nay đã có
Người quen kẻ lạ gọi mời ra !
Vờ vật ma Hời giữ âm dương
Lằn ranh kỷ cũ mới bên đường
Con Hời cô độc tan mất xác
Linh hồn Cham Hroi vẫn vòn vương !
Cham Hroi, Cham Jat không dắt nhau
Lên xuống con đường mang nỗi đau
Lằn ranh duyên hải và đồi núi
Xứ sở miền Trung lối rẽ vào !
Đêm giấc chưa qua, ngày tới chưa ?
Ma Hời tàn kiếp vẫn dây dưa
Vất vưởng lửng lơ khu lều trại
Địa ngục thiên đường cửa kiếp hờ !
Địa ngục không đói cũng không no
Căn cước ma Hời chẳng kẻ lo
Tên người họ quỉ trong quá khứ
Xóa sổ tương lai quá mịt mò !
Ma Hời mạt kiếp trâu bò
Năm thế kỷ sống vật vờ trần gian !
Điiệp khúc :
Ôi thương thay ! Thương thay Chăm Pa, Chăm Pan !
Hà Nội tháng 7 năm 2021
Đ - H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét