Thứ Năm, 24 tháng 10, 2019

Thơ tự do của Đỗ Hoàng 26,27, 28, 29)


THƠ TỰ DO CỦA ĐỖ HOÀNG 26, 27 ,28, 29 (Tiếp theo)
Buồn
Có người lấy hất liệu trong thiên nhiên làm trái tim của mình.
còn tôi
lấy buồn
làm trái tim tôi.
Buồn hình thành nên tôi
từ ánh mắt, hàng mi
từ dáng dấp nghĩ suy.
tôi chết đi vì buồn
tôi sống thêm
nhờ buồn.
cũng vì buôn
mà tôi yêu
cũng vì yêu
mà tôi
buồn!
tôi có thể mất đi
nhưng buồn
tồn tại
trái tim
còn mãi!
Huế 1983
THƠ GIỮA ĐƯỜNG CÀY
tặng Hồng THế
Bạn như­ anh Chờ,
Trong thơ ban.
Viết câu lục bát giữa hai đường cày
tìm tứ thơ trên chân ruộng khoán
buổi ra đồng
thức cùng sao Mai!
tôi đến nhà
một ngày
ba lần không gặp bạn
bàn ghế,chiếu giường ngủ mê
chẳng phải sở, công mà trông giờ hành chính
việc nhà nông
chẳng hẹn lúc về!
tôi thẩn thờ
trước những chồng sách ngồn ngang như cày cuốc
sau đợt bán khoai
sách bạn có thêm nhiều
và có sách khi có tiền nhuận bút
ít ỏi vô cùng
nhưng đáng giá bao nhiêu!
bạn làm ra hạt thóc!
nhưng trong chẳng hề dư dật
đến giêng hai cũng chạy tôn, chạy tốc...
tìm đất trên đồi
vỡ thêm sắn, thêm khoai...
cảnh người làm thơ nhếch nhác
ghi được câu thơ
ra ruộng
kịp theo người...
nhưng đọng lại trong thơ bạn viết
niềm vui cuốc cày!
Bố Trạch
1982
ĐỪNG NHẮC TÊN EM
suốt thàng ngày
anh thảng thốt không yên
giấc mơ đẹp chẳng bao giờ về nữa
anh đâu ngờ
những giấy phút ấy
thế là
em
vĩnh viễn xa rồi!
Chư­a một lần giá lạnh tim ơi!
Sao thắc thỏm tháng ngày qua quá đổi
Em đi rồi
từ đây đâu có lại
khúc tình ca
em hát lần đâu
Thôi đừng nhắc nữa
để lòng đau
âm hưởng ấy làm chiều thêm da diết
ai vô tình vẫn người sung sướng nhất
anh giữ hoài kỷ niệm ấy mà chi !
có một thời tươi đẹp đã qua đi.
góc phố nhỏ không còn người về nữa
cây phượng già cứ âm thầm rơi lá
nhành khô gầy
dấu bao nỗi niềm riêng.
Huế từ nay xa vắng em,
dòng Hương Giang lặng fxuooi mải miết
nỗi buồn cũ
chỉ riêng anh nhận biêt
trong ngày đông thất thưởng dọc Trường Tiền!
Thêm một lần,
xin đừng nhắc tên em
kỉ niệm thành xưa có bao giờ về lại
để cho anh muôn đời tiếc nuối
với những gì
quý giá
đã mất đi!
Nơi phố nhà em ở vẫn còn kia,
Và lặng lẽ thời gian không tăm tiếng.
Cũng xin ai một lần đừng đến
Để nỗi buồn
thành ngọc
giữa lòng anh

Quốc Học - Huế
6 - 1983

TRƯỚC 3 000 oC
Tr­ướcc 3 000 o C
sắt thép bay hơi
Khối vật chất biến thành những dòng cường lưu đặc quánh
Kim lọai lẩn trốn cùng á kim
Phân tử A
Phân tử B
Không còn nguyên vẹn khối hình.
0
Lò nhiệt luyện tìm ra tinh chất
0
Tr­ước 3 000 oC
Con ng­ười đối diện nhiệt năng
Hóa¸ thân thành ngọn lửa
0
Và còn lại
Khi vật chất bay hơi
Giọt máu hồng
Không bé nhỏ!
Huế 1985

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét