Dịch Vô lối Toàn tòng Vi Thùy Linh
Vi Thuỳ Linh
Nguyên văn:
Tự tình Paris
Từ giấc nào
Trong tay Anh
Sông Seine làm em đẫm ướt
Đã ướt mòn các chân cầu,
lâu đài đá
Trong cơn ám ảnh điên
cuồng
Nữ thần Tự Do buông tay
Những con ngựa vàng trên
cầu Alexandre bay
Mang những đoá hoa đi mất
Tình yêu luôn mới và trái
tim liều lĩnh
Không ngăn được em chỉ
yêu Anh
Hai lần Paris em chỉ một
mình
Tiếng hát trong vắt luồn
qua bao vòm cửa muôn đời
Thu phục những thở dài
mệt nhọc
Môi lửa làm chảy tuyết
băng
Không còn cuốn lịch nào
treo trong thành phố
Chỉ có những bài thơ đang
thở
Trên những con đường đẫm
mùi quyến rũ
Những bức tượng mời gọi
hiến dâng
Nước xanh mắt xanh không
tuổi
Giục giã còi tàu nấc
nghẹn
Rực thắm balcons hồi hộp
những đường cong
Ôm lại chân trời xa
Những bảo tàng bán bóng
mình bằng vô giá
Những luồng xe nháy đèn
vượt nhau, xả khói chiếm buồng không khí
Em chiếm em giữa đô thị
tình yêu
Siết mùa từ tinh mơ đến
khi đèn lộng lẫy
Kich ứng mình bằng si
tình vĩnh viễn
Không còn cuốn lịch nào
treo trong thành phố
Chật người yêu tụ về ánh
sáng
Paris say non tơ
1.2008 - Tạp chí thơ trang 40 số 2 năm 2008
Đỗ
Hoàng dịch thơ
Tự tình Paris
Trong tay Anh tự giấc
nào.
Sông Seine nồng mặn thẫm
vào tim em.
Ướt mòn cầu đá lầu tiên.
Trong cơn ám ảnh cuồng
điên thế này
Nữ thần Tự Do buông tay!
Alexander ngựa vàng bay
trên cầu.
Mang đi đoá hoa đượm màu,
Trái tim liều mối tình
đâù còn xanh.
Không ngăn em chỉ yêu Anh.
Paris em đến hai lần đơn
côi,
Giọng ca buồn nẫu muôn
đời.
Làm tan bằng tuyết làn
môi lửa hồng
Thời gian ngộp thở say
nồng,
Hương mùi quyến rũ những
con đường trần.
Tượng mồ mời gọi hiến
dâng.
Mắt xanh, nước biếc lên
tầng tươi non.
Còi tàu nấc nghẹn từng
cơn,
Balcons rực thắm nét cong
phập phồng.
Ôm chân trời rộng mênh
mông,
Bảo tàng bán bóng mình
không giá nào!
Chiếm em đô thị khát
khao.
Cuộc si tình ấy biết bao
giờ tàn.
Tụ về ánh sáng mơ màng,
Paris diễm lệ say vàng
non tơ!
Hà Nội 21 tháng 8 năm 2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét