Lts : KIỀU THƠ - ĐỖ
HOÀNG (Trích)
A Lts: Trong Kim Vân
Kiều có gần 1000 câu thơ (857 câu) do Kiều, Sở Khanh, Giác Duyên, Thuc
Sinh...sáng tác. Trong đó Kiều sáng tác
rất nhiều và rất hay.Việc này cho ta thấy Kiều là người tài sắc vô song. Thanh
Tâm Tài Tử là bậc Văn sĩ trác việt muôn
đời.
Khi phóng tác
"Đoạn trường tân thanh 3254 câu" (quen gọi truyện Kiều) Cụ Nguyễn Du
có chỗ nhắc đến, có chỗ không nhắc đến. Ví dụ như khi Kiều viết thơ trước mộ
Đạm Tiên (hai bài), Cụ Nguyễn Du chỉ viết:"Rút trâm giắt sẵn mái đầu/ Vạch
da cây vịnh bốn câu ba vần..."Lòng thơ lai làng bồi hồi/ Gốc cây lại vạch
một bài cổ thi". Cụ không dịch hai bài thơ này.
Nhà thơ Đỗ Hoàng khi
phóng tác Kiều Thơ (6122 câu) đã dịch ra thơ Việt. Xin giới thiệu cùng bạn đọc.
vannghecuocsong.com
Kiều làm thơ
trước mộ Đạm Tiên (Bài một) :
“Rút trâm sẵn giắt mái đầu
Vạch da cây vịnh bốn câu,
ba vần” ( Nguyễn Du).
Đoạn này trong nguyên bản,
Kiều không vạch da cây, Thanh Tâm Tài Tử chỉ tả: …Vừa khấn, vừa đốt hương rồi
thụp ngồi trước mộ, bái xong bốn bái, nàng mới đề một bài thơ như sau:
Nguyên bản âm
Hán - Việt:
Sắc hương hà xứ dã,
Bằng điếu thống tâm tai.
Minh nguyệt lãnh loan bị,
Ám trần phong kính đài.
Ngọc tuy hoàng thổ oánh,
Danh vị bạch tuyết mai,
Thượng hữu như miên tửu
Vô nhân điện nhất tửu bôi.
Đỗ Hoàng dịch nghĩa:
Sắc hương đã trôi dạt về
miền nào rồi?
Đến đây viếng thăm về
chuyện cũ, lòng đau đớn lắm thay!
Trăng sáng lạnh lẽo soi
chăn uyên.
Bụi ám mờ tấm gương trong.
Ngọc tuy đất vàng mài rủa,
vầy lấp.
Danh chưa thành trước cây
tuyết mai trắng.
Trên còn chung rượu say.
Không ai rót một chén rượu
cho người bạc mệnh!
Đỗ Hoàng dịch thơ:
…Sắc tài chẳng có tri âm, (1)
Buốt lòng thăm viếng, lệ thầm xót xa!
Chăn đơn lạnh lẽo bóng ngà, (2)
Trải bao gió bụi nhạt nhoà gương trong.
(3)
Bùn nhơ vầy bẩn ngọc hồng! (4)
Tuyết mai trắng xoá tên không tỏ bày. (5)
Chỉ em cùng chị hôm nay, (6)
Xin dâng một chén rượu cay đượm nồng!..
Chú thích:
(1) Tích xưa, bạn thân nhất.
(2) Ngà chỉ ánh trăng, nghĩa bóng là người đẹp.
(3) Gương trong chỉ người đẹp.
(4) Ngọc hồng chỉ người đẹp.
(5) Tuyết mai trắng xoá chỉ người đẹp.
(6) Chỉ em cùng chị : Thuý Kiều và Đạm Tiên.
Kiều làm thơ
trước mộ Đạm Tiên (Bài hai):
Lòng thơ lai láng bồi hồi
Gốc cây lại vạch một bài cổ thi ( Nguyễn Du)
Đoạn này trong nguyên bản
củaThanh Tâm Tài Tử có tả: …Linh hồn
người trước nay đã cảm thông, vậy trước khi ra về em cũng phải có mấy câu từ
biệt. Nói xong nàng liền rút chiếc trâm ở trên mái tóc vạch vào gốc cây một bài
từ tạ như sau:西風何翽氣
Nguyên bản âm
Hán – Việt:
Tây phong hà hối khí,
Trân trân sử nhân ai.
Thảm thiết như hàm oán,
Thê lương tự hữu hoài.
Thừa loan nghi sạ khứ,
Khoá hạc nhạ trùng lai.
Bất đoạn hương hồn xứ,
Thương thương xi ấn đài!
Đỗ Hoàng dịch nghĩa:
Gió tây thổi tới lúc nào
đó?
Từng trận, từng trận làm
cho lòng người sầu nảo.
Thảm thiết như ngậm một nỗi
oán.
Buồn bã thê lương như nhớ
nhau.
Cưỡi chim oanh đã vụt biến
đi đâu
Cưỡi chim hạc lại chợt về
sau đó.
Hương hồn không mất chốn
này.
Gót ngọc còn in trên lớp
rêu xanh!
Đỗ Hoàng dịch thơ:
…Gió tây tơi táp bời bời,
Nát tan cây cỏ chẳng vơi mối sầu.
Ngậm hờn, oán tủi, oan sâu.(1)
Thê lương nguồn cội, rầu rầu nhớ nhung! (2)
Oanh vờn chấp chới mông lung,(3)
Bóng chiều cánh hạc ngại ngùng về mau.
(4)
Hương hồn còn mãi muôn sau, (5)
Gót tiên, dáng ngọc in màu rêu phong!...
(6)
Chú thích:
(1) Nguyên bản Hàm
oán là ngậm nỗi oán hờn.
(2) Thê lương: Buồn thảm, não nùng.
(3) (4) Chim oanh và chim hạc.
(5) Theo thuyết nhà
Phật thì người chết rồi nhưng linh hồn vẫn còn.
(6) Gót tiên, dáng ngọc chỉ Đạm Tiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét