Dịch
Vô lối Nguyễn Khoa Điềm @12
Nguyễn
Khoa Điềm
Bây
giờ là lúc...
Bây
giờ là lúc có thể chia tay điện thoại để bàn, cạc vidit, nắm đấm micrô
Tự
do lên mạng với đời sống, ăn ngủ với bụi đường
Một
mình một ba lô và xe đạp
Bây
giờ gió gọi anh đi
Mặt
trời đánh nhịp về tám hướng
Từ
giã cà vạt, giày đen, lời trịnh trọng
Anh
là một với cánh đồng, cánh hẩu với quán cóc, ăn chịu với cỏ
Hò
hát một mình, đọc những gì yêu thích, ghi chép những gì cần ghi chép
Thế
giới thật rộng, những ngả đường độ lượng
Cho
anh làm mới cuộc đời mình
Anh
gọi đó là chuyến về không hạn định
Để
là một người trong mọi người
Anh
tham dự trận tấn công cuối cùng
Vào
cái chết.
Hãy
lộn ngược da anh
Và
ghi lên đó mật khẩu:
-
Không lùi bước!
Nha
Trang, 2-5-2006
Nguồn:
1.
Báo Văn nghệ, ngày 5-8-2006
2.
Thơ Nguyễn Khoa Điềm, tuyển tập 40 năm do tác giả chọn, NXB Văn học, 2012
Dịch ra thơ Việt:
Bây
giờ là lúc..
Bây
giờ là lúc rất có thể
Ta
chia tay điện thoại để bàn
Cạc
vi dít, năm đấm vàng
Tự
do lên mạng như ngàn dân đen
Ăn
ngủ gửi thân hèn đường sá
Ba
lô còm xe vá vu vi
Bây
giờ gió gọi anh đi
Mặt
trời đánh nhịp đen sì tám phương
Từ
giã hết lời đương trịnh trọng
Anh
với đồng hong hóng quán chui
Ăn
ốc ngủ với cỏ vùi
Hát
hò tình tứ bao người mình yêu
Ghi
chép với những điều cần chép
Đời
rộng rinh cho phép quan to
Đường
quê rảo bước êm ro
Áo
bào trả lại về lo đời mình
Anh
coi đó việc thường tình chẳng tính
Chuyến
về không hạn định ai ơi
Anh
tham dự trận cuối đời tấn công
Vào
cái chết, ghi vòng chung kết
Lội
da anh cả thịt lẫn da
Và
ghi mật khẩu khẩu đó là
Ta
không lùi bước ta bà chúng bây!
Hà
Nội 12 giờ 50 phút ngày 26 tháng 2 năm 3021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét