Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2021

Kiều thơ Đỗ Hoàng (trích)

 

CÁCH GÁI LÀNG CHƠI CÂU KHÁCH TRONG KIỀU THƠ

 


(410) Nguyên văn:

擊鼓催花

“Kích cổ, thôi hoa” (Đánh trống, giục hoa).

金莲

(411) “Kim liên song toả” (Sen vàng khoá chặt hai vế)

(412) “Đại triển kỳ cổ” (Mở tung cờ trống)

 (413) “Mạn đả khinh xao” (Chậm đánh khẻ rung).

(414) “Khẩn soan tam trật” (Ôm chặt ba chân).

(415) “Tả chi hữu tri”(Tay mặt ôm, tay trái giữ).

(416) “Toả tâm truy hồn” (Khoá lấy tâm, theo dõi thần hồn).\

(417) “Nhiếp thần siểm thoả”: (Thu hết tinh thần làm ra vẻ run rẫy).

功夫

(418) Công phu chẩm thượng :  Tài nghệ nghề chơi ân ái trên gối, nghĩa là công việc ân ái gái, trai trong chốn phòng the.

 

Chương mười sáu

KIỀU THƠ

 Kiều ở thanh lâu

 

Kiều: “Tôi bạc phận phong trần,

2340- Uổng oan nào giá trắng ngần còn đâu!

Sa chân cát bụi, bùn sâu,

Nắng mưa, sương gió dãi dầu như ai.

Càng sắc, càng quý, càng tài,

Càng đày đoạ chốn trần ai tội tình!

2345- Càng hiền, càng đẹp, càng xinh

Kẻ ghen, người ghét coi khinh phận hèn.

Má hồng trong cuộc đỏ đen,

Thân lươn lăn lóc lắm phen khóc cười. (405)

Chính là oan nghiệt dưới trời,

2350- Kiếp này sống trả nợ đời kiếp xưa.

Còn gì trong trắng mà mơ,

Độc bình đã vỡ càng nhơ nhuốc nhiều. (406)

Thôi còn chi nữa mà kiêu.

Một liều ba bảy cũng liều vậy thôi!”

2355- Tú Bà nghe nói liền cười:

“Con đà tình nguyện làm người nhà ta.

Thuý Kiều tên đặt mẹ cha,

Má đây lại đổi con ra Mã Kiều.

Bỏ bao ngày tháng liêu xiêu,

2360- Ở trong hành viện lắm điều hay ho.”

Mụ càng rủ rỉ nhỏ to:

“Nghề chơi tuyệt kỹ là kho vàng mười.

Trở thành trác thế trên đời. (407)

Phải là cao thủ nghiêng trời mới ngoan!”

2365- Kiều rằng: “Cái việc giao hoan,

Hay chi những chuyện lăng loàn phòng the!”

Mụ rằng: “Sao nói dễ nghe.

Danh cầm kỹ nữ, gái quê khác phường.

Họ đâu cùng hạng hải đường, (408)

2370- Bùn đen nào biết phấn hương là gì! (409)

Cấy cày chân cẳng đen sì

Cơm đèn ba bữa còn chi duyên tình!

Gối chăn hành viện trắng tinh

Đến cả thân hình, tất thảy thơm tho.

2375- Nằm phơi như xác con sò.

Thì ai khao khát chim cò chi ai!

        Nghiệp nhà phải thuộc muôn bài,

Ghi lòng, tạc dạ hôm mai thực hành.

Có tên trong chốn thập thành,

2380- Ngón nghề cũng phải nổi danh như cồn!”

Kiều rằng: “Mưa gió dập dồn,

Vào đây nào tiếc xác hồn mà chi.”

Tú Bà: “Con hãy nhớ ghi,

Nghề chơi có tám phép ni thường dùng:

2385- “Gặp thằng vừa rỗ, vừa lùn,

Rung hoa giục trống, tung tùng phòng loan. (410)

Tiếp người to lớn đàng hoàng,

Sen vàng khoá chặt mơ màng gió xuân (411)

Phải thằng hấp tấp, độn đần,

2390- Trống cờ mở hết,  rướn thân cố chài. (412)

Gặp thằng chậm chạp lai rai,

Hẩy làn gió nhẹ, chơi bài khẽ rung. (413)

Dẻo dai mấy cũng kiệt cùng,

Thân hình giữ khít, kẹp cùm chân tay. (414)

2395- Những thằng ham chiến mê say,

Tay mặt, tay trái, khoá ngay kịp thời. (415)

Đứa nào tính nết lả lơi,

Đuổi hồn bắt bóng, hụt hơi thiết gì. (416)

Bọn hèn tham sắc mê si,

2400- Giả vờ run rảy, ôm ghì chặt hơn. (417)

Còn nhiều ngón kép, ngón đơn.

Chung quy tám phép lẹo lươn nhà nghề!

Công phu chẩm thượng ai chê, (418)

Thạo thêm bảy cách làm mê mẩn người.

2405- Một là giả khóc lệ rơi.  (419)

Cố lòng níu khách làng chơi về mình.

Làm ra quyến luyến yêu tinh

Làm ra mê đắm si tình keo sơn,

Làm ra có ý mát hờn.

2410- Người ơi, tìm chốn nào hơn người tìm!

Còn bầy tác hí trăm nghìn  (420)

Chỉ trong giây lát, nghĩa tình chi nao.

Nếu khách có ý làm cao,

Tức ta, tức tưởi, lệ trào mà thưa:

2415- “Thiếp nhiều khách lắm đừng ngờ,

Qua đường họ chỉ hững hờ cho vui,

Còn như chia ngọt sẻ bùi,

Đêm ngày thiếp chỉ ngậm ngùi tình lang.”

Kiều rằng: “Khóc lệ khô rang,

2420- Thì con chẳng biết cách làm ra sao?”

Mụ rằng: “Gừng sống bôi vào,

Tự nhiên nước mắt sẽ trào như mưa!

Khách dầu sắt đá trơ trơ,

Cũng mềm như bún sớm trưa lần về!

2425- Hai là vờ cắt tóc thề.  (421)

Đó thần diệu kế làm mê mẩn hồn!

Mềm thì nắn, rắn thì buông,

Lả lơi cho tới sã suồng dính nhau.

Hai bên ý hợp tâm đầu,

2430- Kẻ nào phá bĩnh mưu sâu cũng chào!

Liền tay cắt tóc đổi trao

Xe thành sợi chỉ buộc vào cổ tay.

Ngón đòn kết phát tuyệt hay. (422)

Khách gì cũng phải đắm say bé nhầm!

2435- Ba là chạm, chích, khắc, đâm.  (423)

Dùng khi đôi hát tình thâm đậm đà.

Đây là trọng thủ phép ma. (424)

Nặng tay khoá chặt thân ta, hồn người.

Cổ tay, đùi vế hai nơi,

2440- Thích vào mấy chữ ghi lời tạc xương:

Đại phu trăm quý ngàn thương, (425)

Người chồng chung thuỷ trọn đường thiếp theo.

Khách dù lòng dạ cáo mèo

Vợ con vứt bỏ mà theo với mình!

2445- Sau này thử có khách tình,

Trong khi ân ái sẽ nhìn chữ xăm.

Kiểu gì nó cũng băn khoăn:

“Thằng kia chắc đã trăm năm mặn nồng.

Không tung bạc nén, vàng ròng.

2450- Làm sao mà chiếm được lòng mỹ nhân”.

Nên chi hắn sẽ ân cần

Ra sức chiều chuộng gắn thân với mình.

Hòng mong có lại khối tình

Đắm say hơn kẻ vô hình đã xa.

2455- Thi hành diệu kế bày ra,

Nghẹn ngào kể lại nguyệt hoa những ngày.

“Người xưa, người tốt lắm thay,

Thiếp đây chẳng được một ngày báo ơn”.

Than xong ứa lệ tủi hờn.

2460- Khách nào mà chẳng sạch trơn cửa nhà.

Bốn là lửa chấm thịt da. (426)

Đây là mẹo úm ba la lừa người.

Dại khờ cái bọn làng chơi,

Ngây thơ tin cả những lời vu vơ.

2465- Phải dùng khổ nhục giả vờ, (427)

Để cho chúng phải đợi chờ, ngóng trông.

Ân tình khi đã mặn nồng,

Ra tay bẫy chúng vào vòng giao hoan (428).

Biết làm lục huyệt vẹn toàn. (429)

2470- Đến như bà chúa, ông hoàng cũng xiêu.

Nhất thì “Tâm nguyện” một điều, (430)

Gái trai áp bụng phải liều chịu đau.

Lấy hương phát hoả cho mau

Vết tích dưới rốn nhớ nhau mãi hoài!

2475- Nhị thì “Kết tóc” đừng sai (431)

Chụm đầu sấy lúc gái trai chạm người.

Tam thì huyệt “Tả tình đời”, (432)

Gái tay trái áp mặt người châm ngay.

Tứ thì huyệt “Hữu tình say”

2480- Gái tay mặt, trai trái tay hợp thành.

Dùng hương tiếp lửa thật nhanh

Giả vờ đôi lứa tác thành nhân duyên

Ngũ thì “Cùi tả tay tiên” (433)

Trái mình, phải khách dính liền châm hương.

2485- Lục thì “Cùi hữu tay vương”. (434)

Phải mình, trái khách chung đường tâm giao.

Đốt, siêu tài nghệ tuyệt cao,

Đều làm bao đấng anh hào tan hoang.

Nguỵ Tào triệu lính khoe khoang (435)

2490- Trúng ngay nhục kế của Hoàng xương phơi. (436)

Đoái nhìn thử hỏi trên đời,

Bao nhiều trai xuẩn trò cười thế gian.

Rồi thì lầu ngọc, nhà vàng.

Vì tình một phút tan hoang cửa nhà.

2495- Năm là giá thú bày ra, (437)

Đến như nhện cũng phải sa lưới tằm.

Mình thời lần lữa tháng năm

Đợi chờ họ đủ nghìn trăm tiền vàng

Mới hòng lấy ngọc khỏi hang (438)

2500- Nhởn nhơ ngày tháng tiêu tan hết tiền.

Chẳng cần trút rũ áo xiêm

Kẻ kia cũng phải quàng xiên chạy dài.

Sáu là tẩu, vụt như bay, (439)

Đó là kế sách cũng hay tuyệt vời.

2505- Ví bằng có khách làng chơi,

Hạng hèn tay trắng mồng tơi lần mò.

Không nhà, không bến, không đò.

Cưới xin chẳng có của kho mà chồng.

Đẩy y ra khỏi loan phòng

2510- Chỉ còn cách trốn mới mong lừa người.

Hẹn hò chờ chín, đợi mười.

Tâm thành khăn gói tìm nơi vượt rào.

Cậy nhờ đồn đại tin phao.

Quan trên đang bắt đôi nào gian dâm.

2515- Y liền khiếp đảm, sầu tâm.

Không lùa cũng tự âm thầm lỉnh đi.

Tán binh là kế lạ kỳ. (440)

Đà đao mắc phải còn gì mà mơ!

Bảy là cố chết giả vờ. (441)

2520- Gái chơi phải rõ căn cơ cách này.

Khách nào khi đã đắm say,

Thì mình phải biết tỏ bày nhân duyên.

Đôi ta  nặng nghĩa lời nguyền,

Nhưng chàng trăm mối luỵ phiền thiếp thê.

2525- Khó mà cưới được muội về,

Trong nhau chỉ có lời thề hôm nay.

Rằng thì luyến ái cao dày,

Chia lìa uổng phí những ngày keo sơn.

Thiếp đây gió kép, mưa đơn. (442)

2530- Nhưng tình nồng mặn ai hơn được chàng.

Sống mà chia rẽ đôi đàng.

Thà rằng thác xuống được làm liên chi. (443)

Khách nào chẳng muốn tâm tri

Mở ra trúng kế lo gì tiền nong.

2535- Quân vương dốc cạn túi đồng

Gia tài khánh kiệt rỗng không vì tình!

Tám nghề, bảy chữ tàng tinh,

Là bùa hộ mệnh, thần linh hộ trì.

Xin con lòng dạ khắc ghi

2540- Lên đàn kiêu ái thực thi phép thần. (444)

Ngoài còn có mấy cách tân, (445)

Mỉm cười, liếc mắt, nghiêng thân ngọc ngà,

Lộ bàn tay đẹp kiêu sa,

Tung hình bắt bóng người ta chờn vờn.

2545- Gợi tình xuân tứ từng cơn,

Cho chàng chăm chú chập chờn chơi vơi.

Thạo nghề đến chốn, đến nơi.

Thì con là bậc tuyệt vời lầu xanh!”

Kiều nghe lệ rớt thất thanh,

2550- Nỗi đời đến mức ôi tanh má hồng.

Thôi còn chi nữa mà mong.

Làm sao mà thoát khỏi vòng ố hoen?

Sẩy chân ngã xuống bùn đen

Phận hèn trơ trẽn phận hèn ai hay.

2555- Nước đời lắm trớ trêu thay.

Rồi đây mặt dạn, mày dày khó coi.

Muốn cho dừng ngọn đòn roi,

Nhiệt tâm thành kẻ người soi trong nghề.

Thương thay thân ở bến mê,

2560- Lạc loài chẳng biết dạt về nơi nao?

Thương thay một kiếp má đào,

Yên hoa là chốn bước vào khó ra!

Thôi đành hạt bụi, mưa sa.

Khóc Hoàng Thiên, mượn khúc ca kêu trời: (446)

2565- “Sống thừa bạc mệnh trên đời,

Oan cha giải cứu thân tơi tả tàn.

Tính dao nghiệt ngã hạ màn.

Cam tâm chịu nhục khỏi mang tiếng hèn.

Đường đời đến đoạn đỏ đen,

2570- Biện minh sắc sảo, ai thèm lắng nghe. (447)

Rường cao treo ngược, gậy ghè.

Máu lai láng chảy bên hè như chan.

Tấm thân đã chết lâm sàng.

Não lòng đành phải khóc than tội tình.

2575- Thoát tù thân tội nhục hình.

Vào vòng hoa nguyệt gia đình mới an! (448)

Nữ sinh khuê các ngọc vàng,

Làm sao hiểu thói điếm đàng ăn chơi?

Tình thâm gia huấn dạy người. (449)

2580- Thật vô liêm sỉ nghe lời nhớp nhơ. (450)

Lọc lừa, luồn lỏi, lẳng lơ,

Phấn son tô điểm sớm trưa gạ mời.

            Chuộng chiều, chếnh choáng, chịu chơi.

Ngu ngơ, ngao ngán, ngừng ngơi ngón nghề!

2585- Lo người say mở rèm che

Ngại khách tỉnh mộng rượu chè yên hoa.

Sợ nhất những đứa dâm tà.

Phải chiều ôm ấp mặn mà hỏi han.

Khách quen mừng rỡ vô vàn.

2590- Một lần may mắn nhẹ nhàng nhỏ to.

         Kinh hoàng những lũ mặt mo.

Bắt quỳ, bắt đứng sờ mò tiểu yêu.

          Má mì chỉ chuộng tiền nhiều. (451)

Kể chi xấu tốt, mỹ miều, thấp cao.

2595- Gái tơ đem lão ghép vào,

Mỹ nhân buộc cổ gươm đao chợ trời.

Thằng mặt lác, đứa dở hơi.

Tim la trọng bệnh vào chơi chẳng từ.

Nếu mà chê xấu, chê hư,

2600- Bọn đàn anh chị đánh nhừ như chơi!

Sống mòn làm vợ muôn người,

               Chết tan thân xác mồ côi nấm mồ!

   Xót thay làm phận liễu bồ, (452)

               Đau hơn kiếp đĩ xương khô cốt tàn!

2605- Thiếp tỳ còn có người kham,

Ca ve, kỹ nữ chết làng nước đâu?

Khóc trời xanh tỏ mấy câu.

Lòng ta ngâm hận nỗi đau vạn đời.

Thanh lâu bè bạn ai ơi.

2610- Hoả khanh mau thoát ngục trời hoả thiêu! (453)

Đến khi ngoài cửa xế chiều.

Gió thu nức nở, hồn xiêu riêu tàn!”

Lời ca ai oán thương than,

Người trong hành viện hàng hàng lệ rơi.

2615- Đến như Mã Tú thịt người,

Cũng sa giọt nước mắt nơi mặt dày.

Lầu xanh ngày lại nối ngày,

Giả cười, giả khóc, giả say vật vờ.

Tay đàn, tay bút, tay thơ.

2620- Chanh chua chuối chát, chỏng chơ chục chàng.

Phòng thu đèn hạnh buông màn.

Cuộc vui đổ ruột say tràn gió trăng.

Vì ai gắn gượng đãi đằng,

Vì ai lòng lại cố khăng khít lòng.

2625- Quẹn hoen ba tấc quần hồng.

Ai tình mà phải mặn nồng với ai?

Ngày gang tấc, đêm rộng dài.

Ong ong, bướm bướm miệt mài truy hoan. (454)

Lượn lờ, lươn lẹo, lăng loàn.

2630- Phẩm tiên ố uế chẳng toàn tấm thân. (455)

Khách xa lai vãng khách gần.

Giày vò cho đã, giật giần cho phê!

Tội tình tơi tả tò te.

Tràng Khanh (456), Tống Ngọc cũng mê mệt tình. (457)

2635- Giận mình rồi lại thương mình.

Thương mình rồi lại coi khinh mình thường!

Khi thì khuê các, lầu gương,

Giờ tan xác pháo trên đường người đi.

Đầu bù, tóc rối, da chì.

2640- Chán chê ong bướm còn gì mà mơ.

Đêm đêm thân xác giày vò,

Mây Tần, mưa Sở, mặc đò, mặc sông. (458)

Phôi pha hoa nhuỵ má hồng.

Đông tàn, xuân lại mà lòng dửng dưng.

2645- Vui chi thú lạ mà mừng,

Phong hoa, tuyết nguyệt cũng chừng ấy thôi! (459)

Cỏ cây có tiếng, có lời.

Người buồn, cây cỏ như người buồn hơn!

Đêm đêm chằn chặn, chập chờn.

2650- Gió sương, mây liễu lờn vờn chong mong.

Bao nhiêu ao ước lạnh lòng.

Người ngoài mây nỗi, kẻ trong ánh tà.

Mặc hồn gió rúc, mưa sa.

Ngẩn ngơ bên cửa, xót xa dặm miền.

2655- Cố tình lơ lãng làm quên.

Hồn về trong mộng hiện lên đêm ngày!

Công ơn chín chữ cao dày.

Tóc mây, hình hạc hao gầy một hai.

Non xa, nước thẳm, dặm dài.

2660- Thân con đời đã làm mai một dần.

Sân hoè vò võ song thân, (460)

Trâm can ai đỡ thay phần con xa? (461)

Ba sinh ước nguyện một nhà.

Thấu chăng một tấm lòng ta chốn này!

2665- Chương Đài liễu có đổi thay? (462)

Cành xuân (463) khéo đã chuyền tay cho người!

Tình sâu nhờ cậy thay lời.

Hoa kia, cành nọ đôi nơi có thành?

Một mình vò võ tấm thân.

2670- Chốn xưa huyền mộng một lần biệt ly!

Song hồ hoen lệ hàng mi, (464)

Hoàng hồn đến, hoàng hôn đi ngày ngày.

Ác vàng, thỏ bạc đổi thay. (465)

Đoạn trường hội kiếp nợ này chất cao!

2675- Hổ mang lấy số má đào,

Long đong mười phận lao đao một đời.

Đoạ đày vào chốn làng chơi.

Trớ trêu thay tiếng khóc cười thế gian.

Trời cho một chút hồng nhan,

2680- Đã làm cho luỵ, cho tàn mới cân!

Lạc trong hương phấn phong trần.

Cảm cùng thời thế, thánh thần hẩm hiu!

Ca cầm xa xót chín chìu, (466)

Cam tâm, thủ phận liu điu một bề.

2685- Lầu xanh ngày tháng não nề.

Vương tôn, đinh tráng lần về tìm chơi.

 

(còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét