NÓI THÊM
"Ghi chú sau mây" - Sự sám hối muộn màng của Hữu Thỉnh
Đỗ Hoàng
Hữu Thỉnh
mãi quá 30 tuổi mới được nửa tập thơ "Âm vang chiến hào" cùng với Lâm
Huy Nhuận 1975. Lâm Huy Nhuận đoạt giải nhì thơ báo Văn nghệ năm 1972 - 1973,
tiếng tăm xôm trò. Hữu Thỉnh không ma nào biết! Dù là thơ khẩu hiệu, mậu dịch
tem phiếu " Mẹ tập con đi, Đảng (cộng sản) dạy con đi, nhưng Hữu Thỉnh vẫn vô danh! Tổ chức
chính quyền Cách mạng soi xét thế nào để kiếm một anh văn nghệ sĩ đúng bần cố
nông ba đời ăn gốc chuối thay Nguyễn Đình Thi tiểu tư sản (dù gia đình bán hết
mấy dãy phố Hải Phòng mong ông Thi vào được Trung ương ) (!)
Chuyện
hơi ngoài văn chương nhưng phải kể. Số là thế này: Lớp học khóa I trường Viết
văn Nguyễn Du (1979 - 1983) gần hết là các cây viết bộ đội ở khắp các chiến trường.
Đa phần thất học. Độ cấp 1, cấp 2 chưa xong đi đánh giặc. Hữu Thỉnh đã ở trong
tầm ngắm của tổ chức lúc ấy. Đùng một cái Nguyễn Trọng Tạo là anh rất ba rợn
coi trời bằng chai đi chơi đĩ Bờ Hồ và Hồ Hoa Le nổ ống khói (bị lậu) đi vào bệnh
viện Hữu Nghị Việt Xô chữa trị!
Bây giờ chơi đĩ là chuyện bình thường, giống nhưng
các bà vợ Thái Lan cho tiền và bỏ capot vào túi áo chồng nếu muốn vào nhà thổ.
Nhưng thập kỷ 80 thế kỷ trước ghê gớm lắm! Nguyễn Trọng Tạo bị đuổi học, suốt đời
làm anh mù chữ!
Bởi vì vào nằm bệnh viện Nguyễn Trọng Tạo không khai tên thật mà khai: Nguyễn Hữu Thỉnh
(Hữu Thỉnh). Đoàn cán bộ bảo vệ tổ chức, đào tạo nguồn kế cận đến tận bệnh viện
xem có phải Hữu Thỉnh không? Ôi chu cha, dở chăn đắp mặt hiện ra mặt anh rô rỗ
củ Nghệ Nguyễn Trọng Tạo! Thôi rồi Lượm
ơi! Tạo bị đuổi ngay khỏi trường Viết văn Nguyễn Du. Hữu Thỉnh càng lên hương!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét