Thư nhà thơ Triệu Lam Châu gửi Đỗ Hoàng
Tuy Hoà, đêm 21 tháng 1 năm 2012
Thân mến gửi: Nhà thơ Đỗ Hoàng
Hơn một năm trước tôi có đọc bài dịch thơ Việt ra thơ Việt của anh đăng
trên Tạp chí Nhà văn, thời anh Nguyễn Trác làm tổng biên tập. Tôi rất tâm đắc với
việc làm của anh. Anh là một người anh hùng trên mặt trận giữ gìn sự trong sáng
của tiếng Việt mình như Bác Hồ đã dạy năm nào.
Hiện nay chắc nhiều người bất bình với kiểu thơ Vô lối (như anh đã
đặt tên thật đúng), nhưng chắc người ta ngại mình bị chụp mũ là cổ hủ lạc hậu,
không chịu hội nhập thế giới, không chịu cách tân… nên họ im lặng. Riêng anh
thì không ngại điều ấy và đã dịch lại những bài thơ vô lối, thành thơ lục bát
trong sáng, chinh phục lòng người. Đó là điều rất đáng hoan nghênh.
Anh là một người có trình độ thi ca, có tâm với sự phát triển
trong sáng của nền thơ ca nước nhà.
Anh dịch lại thơ Đỗ Doãn Phương và Mai Văn Phấn vừa qua, đồng thời
có thêm lời nhận xét rất xác đáng. Xin chúc mừng anh. Cầu chúc cho anh tiếp tục
tấn công có hiệu quả vào loại thơ Vô lối đang làm hỏng, làm bẩn thỉu ngôn ngữ
thơ trong sáng và thần diệu của cha ông chúng ta từ ngàn xưa.
Nền tảng đạo đức xã hội đang xuống cấp. Nền thơ đang xuống cấp cũng
bởi tại loại thơ vô lối này. Chính vì thế quần chúng yêu thơ đang quay lưng lại
với thơ (chủ yếu là đối với thơ vô lối). Còn loại thơ giản dị, trong sáng và cảm
động, như bài Bước đường cùng đó sao của nhà thơ Nguyễn Vũ Tiềm, đăng trên
lethieunhon.com mới đây, nói về anh nông dân Đoàn Văn Vươn bị cướp đất ở Tiên Lãng,
Hải Phòng – thì quần chúng yêu thơ rất trân trọng và tán thưởng. Bởi nhà thơ đã
phản ánh đúng những vấn đề bức xúc và nóng bỏng của tâm hồn người dân hiện nay,
bằng một hình thức thơ trong sáng, giản dị và cảm động.
Tôi nghĩ: Lời dạy của cụ Hồ Chí Minh đối với văn nghệ sĩ, không bao
giờ cũ: Viết cho ai? Viết cái gì? Viết như thế nào?
Loại thơ vô lối, chỉ viết cho cá nhân tác giả (đâu có viết cho
nhân dân). Họ làm thơ không phải để hiểu. Do đó người đọc không hiểu họ nói gì.
Người đọc quay lưng lại với thơ vô lối. Còn họ viết như thế nào, thì chúng ta
rõ rồi…viết tắc tị như đánh đố người đọc vậy.
Dẫu một số người cổ vũ cho loại thơ vô lối ấy, nhưng rồi quần chúng yêu
thơ chân chính đã thải loại nó vào đống rác lâu rồi. Rất may là thơ vô lối chưa
bén mảng vào sách giáo khoa… may lắm thay!
Xin chúc nhà thơ sức khoẻ, bình an và bền chí đấu tranh thắng lợi với thơ
vô lối.
Bạn thơ Triệu lam Châu
Thư điện tử: trieulamchau@gmail.com
Trieulamchau Caobang
CẢM PHỤC NHÀ THƠ ĐỖ HOÀNG
Loại thơ vô lối
đang hoành hành (Lời của Nhà thơ Đỗ Hoàng). Là một người yêu thơ chân chính,
Triệu Lam Châu tôi rất buồn khi cả một guồng chính thống Văn học - thơ ca của
nước nhà (Bao gồm Đài phát thanh – Truyền hình quốc gia, Các toàn soạn Báo Nhân
dân – Quân đội nhân – Công an nhân dân – Các Báo và Tạp chí Văn nghệ từ trung
ương tới địa phương…) mà không có một ai hay Báo hay Đài nào lên tiếng bảo vệ
quyết liệt Sự trong sáng của thi ca Việt Nam ngàn năm thiêng liêng. Chỉ có mỗi
cá nhân Nhà thơ Đỗ Hoàng lên tiếng MỘT CÁCH CƯỜNG TRÁNG VÀ HÙNG VĨ VÔ SONG VỚI
KIẾN THỨC UYÊN BÁC CỦA MÌNH dịch thơ Việt ra thơ Việt.
Trong các nền thi ca của nhân loại từ trước tới nay, có lẽ Nhà thơ Đỗ Hoàng là
người đầu tiên phát kiến ra một kiểu dịch độc đáo nhất: Dịch thơ tiếng mẹ đẻ ra
tiếng mẹ đẻ!
Tôi nghĩ đấy là một nỗi đau, có lẽ cũng thuộc loại đau nhất thế giới trong lĩnh
vực sáng tạo thi ca!
Tôi xin khẳng định rằng: Lịch sử thi ca nước nhà mai sau sẽ ghi công Nhà thơ Đỗ
Hoàng là MỘT ANH HÙNG ƯU TÚ NHẤT trong sự nghiệp bảo vệ sự trong sáng của nền
thơ Việt Nam ngàn năm thiêng liêng!
Kính chúc Nhà thơ Đỗ Hoàng mạnh khoẻ và tiếp tục thành công trong sự nghiệp
quang vinh có một không hai của mình trên thế gian này! (6/12/2015)
Nhà thơ Triệu Lam Châu
Triệu Nguyễn Gửi Đỗ Hoàng
Quảng Ninh
ngày 25 – 4 – 2008
KÍNH
GỬI NHÀ THƠ ĐỖ HOÀNG
Mình gửi Nhà thơ bài thơ của mình nhân đọc
bài viết “Vì sao…” của Đỗ Hoàng. Bài viết của Đỗ Hoàng rất hóm, rất thú. Cám ơn
nhà thơ đã gợi cho mình cảm xúc…
Tùy Đỗ Hoàng có thể dùng hoặc
không. Chúc nhà thơ khỏe, mọi điều như ý.
Thân mến
(Đã
ký)
Triệu Nguyễn
Triệu Nguyễn
THƠ VUI GỬI BẠN NHÀ THƠ
Tặng ĐH, nhân đọc bài viết
“Vì sao
Tôi dịch thơ Việt ra thơ
Việt” của bạn
Sẵn nghề “trích cú, tầm chương”
Sao không kén Tống, chọn Đường mà chơi?
Khen thay bác Đỗ, bạn tôi
Lại đi dịch cái dở hơi – thơ nhà!
“Con” mình mang họ người ta
Mình là bố dượng hay là cha nuôi?
Công mình dù gấp mấy mươi
Tránh sao khẩu chiến ở nơi công đường
Tình thơ chín đỏ, môi hường
Càng yêu, càng thấy ẩm ương, rầy rà
Có lúc thơ như nhành hoa
Gần thi thắm thiết, lùi xa nhạt nhèo
Có khi như nước ao bèo
Nhạt hương mà vẫn trong veo, thầm thào
Vòm thơ chót vót giời cao
Người ra làm bố, kẻ vào là con!
Đêm thơ trăng lặn tối om
Đèn thơ ai thắp đỏ lòm bấy ai?
Làng thơ mấy vị tranh tài
Văn chương “ơ ất”, hình hài “ất ơ” (*)
Tuổi già cả nghĩ hay lo
Cảm phiền bác Đỗ dịch cho đôi vần… (**)
Tháng 4 năm 2008
Tr – Ng
--
(*) Mượn chữ Đỗ Hoàng
“Họ làm xiếc chữ ất ơ
Thế mà được đặt lên thơ
thiêng liêng”
(**) Bài in trên Tạp chí Nhà văn tháng 3 năm 2008
Miền Cát Trắng viết:
Nhà thơ Đỗ Hoàng được coi
là một hiện tượng đặc biệt của đời sống thi ca Việt đương đại,ông có tầm kiến
văn sâu rộng và lý luận sắc sảo,ông rất bản lĩnh, k thiên kiến mà đầy chủ kiến,vì
thế ông đã tạo ra một cách nhìn sắc lạnh trước những trào lưu,xu hướng sáng
tác,những luồng gió mới xô bồ của cái gọi là "hậu hậu hiện đại "
và xử lý nó theo cách của riêng ông ,đó là dịch thơ Việt ra thơ Việt,một việc chưa ai làm thế bao giờ.
Qua đó,cho ta thấy tài dịch thơ của Đỗ Hoàng được
ví như cỗ máy nghiền sinh tố,nghiền nát tất cả mọi thứ trái cây và cho ra những
"ly sinh tố rất Đỗ Hoàng" dể uống cho mọi đối tượng độc giả, một việc
làm không hề đơn giản.
Nguyễn Tâm Nhâm Một Do Hoang văn
sĩ uyên thâm sâu rộng khí phách như bậc trượng phu ,làm lòng tin người yêu thơ
văn sáng láng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét