TRAO ĐỔI VUI NGÀY XUÂN
VỚI NHÀ THƠ NGUYỄN VŨ TIỀM VỀ
Bài thơ XUÂN HÀN của
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Đỗ Hoàng
Nguyên văn chữ Hán
阮秉謙
春寒
十二韶光春一團
一天料峭送餘寒
輕陰借雨侵花易
殘雪因風墜柳難
繡闥佳人低玉帳
香街醉客促金鞍
還建自有神功在
已播陽和滿祭繁
Phiên âm:
NGUYỄN BỈNH KHIÊM
XUÂN HÀN
Thập nhị thiều quang xuân nhất đoàn
Nhất thiên liệu tiễu tống dư hàn
Khinh âm tá vũ xâm hoa dị
Tàn tuyết nhân phong trụy liễu nan.
Tú thát giai nhân đê ngọc trướng
Hương nhai túy khách xúc kim an
Toàn kiền tự hữu thần công tại
Dĩ bá dương hòa mãn tế bàn.
Đỗ Hoàng dịch nghĩa:
RÉT XUÂN
Mười hai vầng sáng, xuân
tròn đầy một mối,
Ngày se lạnh tiễn chút
rét cuối cùng còn lại
Trời mát mẻ, mưa dễ thấm
vào bông hoa,
Tuyết tan vì có gió khó
đậu vào nhành liễu
Người đẹp trong phòng
gấm rủ thấp màn ngọc,
Đường phố hương thơm ngát,
khách say giục vội ngựa quý đóng yên vàng.
Xoay chuyển càn khôn nhờ
công phu của tạo hóa.
Đã đưa khi ôn hòa trải
khắp cả thế gian!
Nguyễn Vũ Tiềm dịch thơ:
XUÂN LẠNH
Mười
hai vầng sáng một nơi này
Tiễn chút lạnh thừa buổi sớm nay
Mưa phùn dễ thấm nhuần hoa thắm
Tuyết nhẹ tươi sao nhánh liễu gầy
Người đẹp trong nhà lay trướng ngọc
Khách say giục ngựa thoát hương vây
Vũ trụ xoay vần mầu nhiệm quá
Dương hòa khí tỏa khắp trời mây.
Bài phân tích của nhà
thơ Nguyễn Vũ Tiềm đã thấu tình đạt lý, tôi muốn bàn với nhà thơ về bản dịch
thơ của ông. Nói chung bài dịch đã lột tả được ý tứ của Trạng Trình.
Không đến nỗi như Đỗ Trung Lai, Vương Trọng không biết chữ Hán dịch bừa dịch
ẩu, dịch sai cơ bản, thêm thắt lung tung ý kiến chủ quan của mình, rồi dịch thơ
rất kém gây tai hại vô cùng cho độc giả.
Dịch Đường thi,
nhất là “Thất ngôn, bát cú” thì hết hết chú ý đến vần điệu và đối ý, đối lời.
Nhất là hai câu đề (Mở đề). Mở đề của Nguyễn Bính Khiêm: Thập
nhị thiều quang xuân nhất đoàn
Nhất thiên liệu tiễu tống dư hàn
(Mười hai vầng sáng,
xuân tròn đầy một mối,
Ngày se lạnh tiễn chút
rét cuối cùng còn lại)
Nguyễn Vũ Tiềm dịch thơ:
Mười
hai vầng sáng một nơi này
Tiễn chút lạnh thừa buổi sớm nay
“Xuân nhất đoàn” mà dịch
“Một nơi này” là sai nghĩa. “Tống dư hàn” mà dịch “Tiễn chút lạnh thừa” là
không hay. Nên dịch “Tiễn chút lạnh còn” thì hay hơn. “Nhất thiên” (Một ngày ,
ngày trời) không thể dịch sớm nay được. Buổi sớm nay có thể là: 今晨 hoặc上午
Một vấn đề quan trọng
là: Trong “Thất ngôn, bát cú có bốn các cặp: Đề, Thực, Luận , Kết thì hai
cặp bắt buộc phải đối là “Thực” (câu 3, 4), “Luận” (câu 5, 6)! Đối được cả bốn
cặp khó người đối được. Duy có bài Đăng Cao của Đỗ Phủ mới là tuyệt đỉnh, còn
ngoài ra không bắt buộc đối các cặp khác như: (1,2) và (7,8).
Xét trên thì hai cặp đối
mà Nguyễn Vũ Tiềm dịch đều sai luật đôi:
Mưa
phùn dễ thấm nhuần hoa thắm
Tuyết nhẹ tươi sao nhánh liễu gầy
“Dễ thấm” câu trên thất
đối với “tươi sao” câu dưới. Chữ “nhuần” thất đối cới chữ “nhánh” câu
dưới.
Tiếp:
Người
đẹp trong nhà lay trướng ngọc
Khách say giục ngựa thoát hương vây
Hai chữ “trong nhà”
câu trên thất đối với hai chữ “giục ngựa” câu dưới; hai chữ “trướng ngọc “ thất
đối với hai chữ “hương vây” câu dưới.
Các tác giả khác dịch
các cặp đối này rất chỉnh chu:
Bản dịch thơ của
Lô Công
“Ngày rợp mưa phùn hoa
dễ thấm,
Tuyết tan gió phất liễu khôn rơi.
Nhà vàng người đẹp thầm buông trướng.
Phố vắng làng say vội giục roi,”
Bản dịch thơ của Đất
Văn Lang
“Nắng nhạt mưa bay hoa hớn hở
Tuyết tàn liễu rũ gió lang thang
Giai nhân cửa gấm buông rèm ngọc
Tuý khách đường thơm thúc ngựa vàng”
Bản dịch của Nguyễn
Văn Dũng Vicar:
“Dễ thấm cánh hoa nhờ mưa nhẹ
Khó rơi nhành liễu bởi tuyết tan
Cửa đẹp giai nhân buông trướng ngọc
Phố hương khách rượi soạn yên vàng”
Xin có đôi lời góp ý
chân thành với nhà thơ Nguyễn Vũ Tiềm!
Hà Nội 10 – 1 -2017
Đ - H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét