Thứ Sáu, 19 tháng 3, 2021

Võ Xuân Tòng phê Phan Hoàng

  PHÂY TẶC DUY NHẤT?

Nếu bạn Phan Hoàng là một phó thường dân chả ai chấp, nhưng bạn còn là nhà thơ chuyên nghiệp và là PCT HNV.TPHCM, nên tôi có ít dòng trao đổi, có chi thất thố mong quý vị bỏ quá cho.

Khi đọc bài “Ngộ độc thơ” của nhà thơ Phan Hoàng (xin gọi tắt là PH) trên fb Phan Hoàng, không thấy PH dùng chữ “Thơ trên facebook toàn là rác” như một vài người đưa tin, và xem thêm phần PH giao lưu với các bình luận khác trên FB, thấy PH cho rằng:

1. PH làm thơ rất khó khăn, thường viết mấy chục câu, sửa chữa chỉ lấy được vài câu.

2. Thơ là nghệ thuật ngôn từ cao cấp, công phu, điêu luyện chứ không thể dễ dãi.

3. Thơ dở cũng là thứ rác.

4. Facebook đã bị một số “phây tặc” làm ô nhiễm. Nếu vô tình ném rác (thơ dở) vào fb sẽ tiếp tay cho “phây tặc” hoặc biến mình thành “phây tặc” lúc nào chẳng hay.

5. Người có kiến văn sẽ nhẹ nhàng lách rác thơ trên fb.

6. Ngộ độc thơ còn nguy hiểm hơn ngộ độc thực phẩm. Ngộ độc thơ có thể nguy hại cả một thế hệ hoặc nhiều thế hệ.

7. Hiện nay môi trường thơ đã ô nhiễm rồi (PH đồng ý với bạn fb Nguyễn Hữu Sơn).

8. PH đưa ra bài thơ đắc ý “Tiếng thì thầm” của mình để làm mẫu như là một bài thơ không thuộc loại rác thơ-thơ dở, tức là hay.

Như vậy, theo PH, trên mạng Facebook đang tồn tại một số cư dân fb là “phây tặc làm thơ” và đám “phây tặc” này đã làm môi trường thơ ô nhiễm. Là một nhà quản lý văn hoá chuyên nghiệp, PH đã nhận ra nguy cơ một khi môi trường thơ bị ô nhiễm sẽ làm bạn đọc fb bị ngộ độc. Chắc chắn PH phải có cơ sở thống kê (sơ bộ) SỐ LƯỢNG “phây tặc” là một con số ĐỦ LỚN để có thể làm ô nhiễm môi trường thơ. Rồi từ đây PH cảnh báo có thể để lại di chứng/hậu quả xấu tới nhiều thế hệ. Nếu đúng như thế thì to chuyện rồi, Ban TGTW của anh Thưởng phải vào cuộc thôi; hoặc là PH ngộ nhận, thích dùng đao to búa lớn. Tôi nghiêng về việc bạn PH ngộ nhận, bởi mấy nhẽ sau:

1▪Từ cổ chí kim chưa thấy có chuyện môi trường thơ ô nhiễm, vì thơ được làm từ người yêu thơ - có tâm hồn thơ. Ngay như thơ của nữ sĩ Hồ Xuân Hương, vào thời bà sống bị phê phán là dâm ô, nhưng hiện nay và về sau sẽ là những bài thơ hay, lãng mạn vượt thời gian. Ngược lại, có “nhà thơ lớn” hôm qua được báo chí ca ngợi tận mây xanh, đến hôm nay hoá ra nhà độc tài và thơ của ông cũng chết theo. Cho rằng có một môi trường thơ trên fb bị ô nhiễm là cái sai thô thiển thứ nhất của nhà thơ PH; vì chả bao giờ điều ấy xảy ra, khi nó được nuôi dưỡng bằng chính những tâm hồn thơ.

2▪Chỉ có những người yêu thơ mới làm thơ, và dân tộc VN là một đất nước “người người làm thơ-nhà nhà làm thơ-trẻ làm thơ-già làm thơ” – (Để làm gì, thành rác à? Là để khuây khoả nỗi lòng, là suy tư tình cảm, là tư tưởng tiến bộ, là trải nghiệm cuộc sống… trong đó có những bài/câu thơ chưa hay nhưng có ý hay, dần dần được dân gian chau chuốt mà thành dân ca-ca dao-tục ngữ) – thì trong số vạn người này những ai là “phây tặc làm thơ” hả PH? Chắc chắn là không có ai, kể cả PH. Đây là cái sai thô thiển thứ hai của nhà thơ PH, còn thể hiện sự mất gốc của một nhà thơ đấy bạn PH ạ.

3▪Với những sai lầm căn bản kia, cộng với bài thơ mẫu “Tiếng thì thầm” cho thấy PH “làm thơ rất khó khăn” là phải rồi, than làm chi. Bài thơ mẫu này, theo phân tích của nhà thơ Trần Mạnh Hảo và nhiều bạn trên FB nó thuộc loại thơ dở, tức là thơ rác đấy bạn PH à.

4▪Họ còn lôi ra những bài thơ chưa hay khác của PH, còn dở hơn bài mẫu kia… thì chuyện PH bị ngộ độc rác thơ của chính mình hôm nay không có gì lạ cả, phải không bạn PH?

5▪Mặc dù PH không có câu “Thơ trên facebook toàn là rác”, nhưng toàn bộ tư tưởng bài viết của PH đã ám chỉ, miệt thị một số không nhỏ bạn fb yêu thơ, trong đó có cả bạn bè PH và những nhà thơ đã thành danh. Quan điểm của PH cho rằng, ở VN đang có một môi trường thơ bị ô nhiễm do một lượng “phây tặc” làm thơ – Nếu không là chủ ý, thì đây là điều PH hoang tưởng/bịa đặt, và có thể nói: Bạn PH là “phây tặc” duy nhất trên FB được không? Sự hoang tưởng này của PH còn xúc phạm đến cội nguồn thi ca, khi quy kết người làm thơ là “phây tặc” theo giọng "cẩu tặc". Bạn PH có nhận ra tính chất nghiêm trọng (phản động) của một sự bịa đặt tầm quốc thể không?

…Dòng sông thơ ca đất Việt êm ả, trong vắt, ánh trăng đang lặn tìm tăm cá. Ngài Phan bị bỏ rơi, đứng trên bờ nhìn về những chiếc thuyền nan hình lá tre, lập loè ánh đèn dầu trong khoang đêm, nhẹ trôi… Phan thấy ở mũi thuyền, rất nhiều cư dân facebook đang vui vẻ với các nàng tiên là chị em nhà Nàng Thơ, ngài vội la toáng lên: Đó là những “phây tặc”!...

▪ Cuối cùng, tôi và các “phây tặc” rất cảm ơn nhà thơ PH đã cho chúng tôi niềm tin mạnh mẽ vào khả năng làm thơ nghiệp dư của mình, vì chúng tôi chả có bài nào ngang tầm với bài thơ mẫu “Tiếng thì thầm” của một nhà thơ chuyên nghiệp như bạn cả. Vui vẻ nhé bạn Phan Hoàng!

Võ Xuân Tòng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét